Sở Dung đã nói rằng cô mua cho cậu bốn quyển sách và lời nói đó như lông vũ nhẹ nhàng quẹt qua lòng Phó Niên, khiến cậu vẫn cảm thấy trong lòng ngứa ngáy. Trong lòng cậu đang bồn chôn nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh nhìn những quyển sách trong túi vải, từ từ lấy từng quyển ra và cuối cùng thì Phó Niên cũng thấy một quyển sách vê máy bay. Nhưng tên quyển sách này... Vẻ mặt của Phó Niên đơ lại. Sau khi quan sát toàn bộ hành động và biểu cảm của Phó Niên, phần bình luận được một phen cười bò.
[Tôi cứ nghĩ túi này chứa thứ gì đó bí mật. |
[Boss Niên đang làm gì đấy nhỉ, Boss Niên]||
[Lén lút, rón rén, với vẻ mặt lén lút, tôi tưởng bên trong giấu Ultraman nhưng thực ra chỉ toàn sách thôi sao?]
[Cẩn thận, đây không phải sách thường đâu nhé. ]
[Đây là tập thơ của Vương Duy đấy!
[ (Thiết kế kết cấu máy bay) , (Khí động lực học), (Khí động lực học nén), (Động lực quỹ đạo tàu vũ trụ)... cái này là cái gì thế?]
(*) Thiết kế kết cấu máy bay: được Nhà xuất bản Đại học
Bách khoa Tây Bắc phát hành vào năm 2010.
(*) Động lực quỹ đạo tàu vũ trụ: cuốn sách này do Viện Công nghệ Cáp Nhĩ Tân xuất bản vào ngày 1 tháng 3 năm 2011.
[Sở Dung thật sự thích những thể loại sách rất đặc biệt. |
Trong khi đó, Phó Niên nhìn qua các quyển sách khác và, sau một hồi so sánh cẩn thận, cậu nhận ra chỉ có bốn quyển liên quan đến máy bay.
Quay sang Phó Niên, Sở Dung hỏi một cách tò mò: "Đây là... mua cho mình?”
Phó Niên không ngại ngân câm một quyển lên, xem từ trang này sang trang khác. Quyển sách vẫn còn trong bọc giấy nên cậu không thể nhìn thấy nội dung bên trong.
Thế nhưng, ngay cả tên sách Phó Niên cũng không hiểu hết, huống chi là nội dung bên trong.
Sau khi lật qua lật lại bốn quyển sách này, Phó Niên cảm thấy thất vọng vì không hiểu nổi quyển nào. Anh ơi, anh đang xem sách mẹ mua cho anh?" Phó Dư từ phía sau tiến lại cậu bé ngưỡng mộ nhìn quyển sách trong tay anh trai mình và nói: "Em biết quyển sách màu xanh này mẹ mua cho anh, anh giỏi lắm, em không hiểu gì cả."
Phó Niên thở dài một hơi rồi đặt sách về chỗ cũ.
Phó Dư vẫn tiếp tục khen ngợi anh trai: "Anh ơi, trên đây viết gì thế? Anh có thể đọc cho em nghe được không? Em rất thích nghe đấy."
Nghe vậy, Phó Niên cảm thấy càng thất bại hơn.
Cậu im lặng lắc đầu rôi câm lên quyển sách (Tự truyện của Martin Luther King Jr. ) mà mình chưa đọc xong để nhét vào cặp. Đối với Phó Niên, quyển sách này đã là quá khó, đọc một trang mất hai ngày. Phó Niên từng tự hào về điêu đó.
(*) Tự truyện của Martin Luther King Jr. : cuốn sách do Nhà xuất bản Nhân dân Giang Tây phát hành năm 2009. tác giả là Martin Luther King.
Hóa ra mình còn kém lắm.
Cậu âm thâm hít một hơi sâu, thực sự là kiêu ngạo khiến con người tụt hậu.
"Anh, anh sao thế?" Thường thì anh trai không bao giờ lơ là mình, Phó Dư cảm thấy lạ, cậu bé còn nghĩ rằng Phó Niên không muốn đọc sách này cho cậu nghe: “Thực ra em cũng không muốn nghe lắm đâu, anh không cần đọc cho em đâu, nếu anh không muốn thì không đọc cũng được.
"Không phải anh không muốn đọc cho em." Phó Niên lắc đầu, ánh mắt phức tạp nhìn em trai mình và nghiêm túc đảm bảo: "Sau khi anh đọc xong quyển này, anh sẽ đọc lại cho em nghe.
[Miễn là anh không làm ngơ với em là được!] Phó Dư ôm chặt lấy Phó Niên: "Anh tốt quá!" [Martin Luther King Jr. viết tự truyện? Boss Niên rất mê mục sư nổi tiếng này?]
[Dù còn nhỏ nhưng khả năng hiểu và đọc sách của Phó Niên khiến nhiều người phải ngạc nhiên. Thật là 'Boss Niên đấy. ]
[Nhưng rồi, suy nghĩ của cậu chuyển hướng khi nhìn thấy cuốn 'Thiết kế kết cấu máy bay. ' Cuốn sách quá sức với một đứa trẻ như cậu. |
[Niên Niên, nhóc con nghiêm túc sao... Đây là quyển sách chuyên môn chỉ những người có chuyên môn mới đọc hiểu, ở cái tuổi của nhóc thì không thể hiểu được cũng là chuyện bình thường thôi. ]
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo